Người trả tôi về với bến xưa
Tối
nay ngồi thức trắng đêm mưa
Hỏi
lòng vương vấn bao lâu nữa
Tôi đã
quên rồi hay vẫn...chưa

Bóng của người đi giữa hoàng hôn
Quay
về da diết nỗi cô đơn
Vô hồn
tôi bước không định hướng
Nước
mắt chan hòa đã vội tuôn

Thu đã về chưa sao sắc phai
Gió
thu thổi cả tháng năm dài
Lặng
lẽ tình thu ôm chiếc bóng
Và đợi
thời gian sẽ quên ai

Mộng đẹp thôi còn trong giấc mơ
Nửa
đêm tỉnh giấc mộng hững hờ
Chớm
nghe run rẫy mùa đông tới
Hương
ấm tình nồng...lạc ý thơ
|