Tôi
nhận tin em qua đời khi bước chân lên những bậc thềm đưa vào nhà hàng-
sân khấu sẽ tổ chức Họp Mặt Cựu Học Sinh Nữ Trung Học Hồng Đức chiều
23/2/2019.
Tin buồn bay đi. « Vết
Lăn, vết lăn trầm…người đi phiêu du từ đó chưa thấy về quê nhà… »
(TCS).
Lẽ ra, em sẽ về quê nhà, hình ảnh em vốn giản dị trước muôn vàn sắc màu
rực rỡ chiều xuân hôm ấy.
Thuở cầm viên phấn trắng ở Trường Nữ, tôi còn nhớ chất giọng Bắc Kỳ, đôi
mắt xao xuyến thiếu nữ tranh Vivi và cái tên dễ nhớ.
Bẵng đi rất lâu, tôi gặp lại em lần Đại Hội Nữ Trung Học Hồng Đức ở San
Jose, CA. Mùa thu 2016. Chiều trước đại hội, trong khuôn viên Đại Học
Evergreen, trên những bậc cấp nhìn ra thảm cỏ xanh sân khấu. Phía sau là
hồ phun nước. Cùng với nhóm học trò cũ, em ngồi cạnh tôi. Im lặng.
Chương trình ca nhạc qua đi gần nửa chặng đường thì em quay sang nhỏ nhẹ
hỏi tôi :
« Thầy thích nghe em hát hay là đọc một bài tản văn ? ».
Nếu em đọc một bài văn thì tuyệt nhưng là bài gì ?
Em trả lời : « Tôi đi học » của Thanh Tịnh.
Đoản văn mùa thu xứ Huế qua giọng Bắc nhẹ nhàng trong nắng vàng chưa
phai trên xứ người. Chiều buông chơi vơi.
Chúc em về đến quê nhà bình an.Vũ Thế Hòa.
Thành thật chia buồn cùng anh Phan Thanh Sơn và gia đình.
|